Tâm sự của tác giả Yến Linh về “Người Không Mặt”

“””Tôi nhớ, có lần tôi trò chuyện cùng anh bạn, chúng tôi nói với nhau rằng “Mỗi người chúng ta gặp mỗi ngày, đều có một vài câu chuyện riêng, và hẳn cũng sẽ có người muốn nghe những câu chuyện đó”. Thế nên, đầu tiên, phải thành thật rằng tôi không có tham vọng viết một cuốn sách “to lớn” gì cả (và biết mình cũng không có khả năng làm được điều đó). Hầu hết những truyện ngắn tôi đã từng viết, chúng chỉ là những vụn vặt phân mảnh trong cuộc đời của mỗi người trẻ. Nhân vật của tôi, bạn có thể gặp họ ở đâu đó ngoài kia, trong văn phòng, trong những căn hộ chung cư, họ có thể là bạn bè, là hàng xóm, và là chính bạn. Họ không có gì khác biệt để có thể vừa đọc là nhớ liền, nhưng nếu bạn là người trẻ, sống ở giữa đô thị này, ít nhiều bạn sẽ thấy đồng cảm với họ. Họ có công việc, có cuộc sống nhiều người ngưỡng mộ, có sự hãnh tiến, có người đã sớm thành đạt trong cuộc sống, nhưng thẳm sâu trong họ là sự cô đơn không gì khoả lấp được. Những toà nhà chọc trời, những văn phòng sáng lạnh, những giấc mơ thăng tiến, cuộc tìm kiếm địa vị xã hội, những chuyến đi mà để trốn chạy,… cuối cùng có phải là đích đến của đời người? Họ loay hoay giữa cơm áo, giữa ước mơ và thực tế, giữa hào nhoáng phù phiếm và thẳm sâu cô đơn không thể khoả lấp. Ngay cả tình yêu – thứ cuối cùng có thể bám víu vào, cũng là thứ không thật sự thuộc về họ nữa.

Đôi khi tôi nghĩ, khá bất công với các nhân vật của mình, vì lúc nào cũng là những câu chuyện buồn, nhưng quả thật, tuổi trẻ là phần đời đầy nhiệt huyết, tươi vui, nhưng cũng tràn ngập nỗi buồn. Thứ nỗi buồn mỗi người mang theo, nó không phải là trang sức bi luỵ tôi gán lên nhân vật mà dường như đó là thứ cần phải có khi trưởng thành. Tôi, đến giờ này vẫn đang loay hoay trưởng thành, như cách mà các nhân vật của mình đang làm điều đó.

Tôi không tham lam đến mức mong bạn có thể yêu thích hết tất cả những truyện ngắn trong “Người không mặt” này, chỉ mong bạn có thể đồng cảm, tìm thấy mình đâu đó ở đây. Hành trình trong cuốn sách này, là bạn, tôi và nhân vật, chúng ta sẽ cùng nhau trưởng thành, cùng nhau đi qua tháng ngày chông chênh. Không ai dạy cho chúng ta cách vượt qua nỗi buồn, không ai dạy cho chúng ta hết nỗi hoang mang. Thế nên, có thêm một “người bạn” bên cạnh, ít nhất cũng tốt hơn, phải không? Tôi viết các truyện ngắn trong “Người không mặt” một cách giản dị nhất, không cầu kỳ về mặt kỹ thuật, bởi mong muốn người đọc của tôi có thể mang theo cuốn sách này trong hành trình trưởng thành, thi thoảng đọc một vài truyện lúc nhấm nháp tách cà phê, lúc ngồi xe đường dài đi đâu đó,… biết đâu sẽ có câu trả lời cho bản thân ở những giai đoạn cần tìm kiếm thứ gì đó cho mình cảm giác được giãi bày, được lắng nghe.”””

Sách đang được bán tại các nhà sách Fahasa, Tiki, Saigon Books trên toàn quốc.

Link đặt sách:
Tại Fahasa: https://goo.gl/pXPtze
Tại Tiki: https://goo.gl/CstG51
Tại Saigon Books: http://saigonbooks.com.vn/r/VLH

Thiên An.