[S.O.S] Sói trắng – Hồi chuông cảnh tỉnh về vấn nạn ấu dâm

Đề tài ấu dâm vốn được xem là một đề tài khá gai góc, táo bạo và khó nhằn mà ngay cả những nhà làm phim gạo cội của Hollywood cũng đều phải dè chừng, thế nên, dù vẫn còn một số khuyết điểm nhỏ, nhưng [S.O.S] Sói trắng vẫn đáng được khích lệ và đáng khen vì đã dám khai phá đến tận cùng về những sự thật đau lòng trên màn ảnh.

Sự pha trộn giữa trinh thám, tình cảm và một chút hài hước

Ở [S.O.S] Sói trắng hội tụ đầy đủ các yếu tố để giúp một bộ phim hút khách: một đề tài ấn tượng, một tên tuổi đạo diễn quen thuộc, một nam chính điển trai, một nữ chính là nhân tố mới bí ẩn, một nam phụ là một gương mặt hài hước được ưa chuộng trên thị trường, và hơn hết, là bộ phim được ra mắt đúng thời điểm vấn đề này đang nóng và không thôi được bàn tán xôn xao trên mạng xã hội.

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, [S.O.S] Sói trắng trở thành một món ăn thú vị trong bữa tiệc điện ảnh của mùa hè, nó thôi thúc khán giả tìm hiểu và cố gắng đến xem, bởi ngoài việc thưởng thức tác phẩm để giải trí, đây còn là một cách ủng hộ thông điệp #nhậnthứcấudâm rất ý nghĩa mà các nhà sản xuất vốn đưa ra ngay từ khi dự án còn nằm trên giấy. Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là [S.O.S] Sói trắng chỉ thuần là một tác phẩm tuyên truyền, hô hào đến khô cứng, mà đạo diễn Lê Hoàng cũng khá khéo léo khi lồng vào đó bối cảnh của một nhân vật đến từ showbiz, để giúp cho không khí của tác phẩm được trở nên sinh động, hấp dẫn và phong phú hơn.

Việc lựa chọn Tim vào vai diễn nhân vật chính Jimmy của Lê Hoàng được xem là một lựa chọn khá táo bạo. Tim dù đã từng tham gia vài tác phẩm điện ảnh, tuy nhiên anh chưa từng đảm trách một vai diễn nặng ký nào, nên khả năng thực sự của nam diễn viên vẫn chưa được kiểm chứng trước đó. Một số ý kiến cho rằng trong [S.O.S] Sói trắng, Tim chưa có phần thể hiện quá xuất sắc, tuy nhiên, cá nhân người viết cho rằng phần hóa thân của Tim đã đủ tròn trịa để toát lên được tính cách “nửa chính nửa tà” của nhân vật. Tim khiến khán giả thấy đồng cảm, những phân đoạn tỏ vẻ đáng thương thực sự thuyết phục, ánh mắt lãng tử, cái nhìn đa tình, nhưng đôi khi người xem vẫn nhận ra được sự gian manh trong đó. Điều đáng tiếc là đạo diễn Lê Hoàng đã không chịu đẩy nhân vật này đi đến tận cùng, giúp cho Tim có đất diễn để thể hiện sự cao trào và nhập thân vào nhân vật nhiều hơn. Đây có lẽ là một lựa chọn mà Lê Hoàng đã phải đắn đo nhiều, để tránh cho bộ phim có cảm giác bị quá nặng nề.

Về phần diễn xuất của các diễn viên còn lại, Quỳnh Hương có phần chào sân màn ảnh rộng khá nhẹ nhàng, dù hơi thiếu tính quyết đoán. Song Ngư, một gương mặt vốn từng xuất hiện nhiều trên truyền hình, khá tròn vai. Điểm cộng lớn nhất của phim chính là Hải Triều, một nhân vật có cá tính phức tạp và một quá khứ có nhiều khía cạnh để khai thác. Những phân đoạn có sự xuất hiện của Hải Triều quả thực chính là điểm sáng của phim.

Âm nhạc, hình ảnh tròn trịa

Một trong những khái cạnh thu hút khác của phim chính là âm nhạc. Phần âm nhạc được xử lý khá ổn, đủ để khán giả bị thu hút vào sự lãng mạn, ngọt ngào nhưng cũng nhìn ra cái chất cy đắng và đau đớn trong chủ đề mà phim mang lại. Một số khán giả khó tính sẽ có thể thấy những phần trình diễn của Tim có lẽ hơi nhiều và nặng tính… phô diễn, nhưng thực ra đó lại là điều cần thiết và nó là những yếu tố giúp cho khán giả thấy được sự đối nghịch giữa hào quang của nhân vật trên sân khấu và con người thật của nhân vật ngoài đời.

Về phần hình ảnh, nhà quay phim Nguyễn Tranh là đạo diễn hình ảnh của phim. Trái ngược với phong cách xử lý hình ảnh đầy màu sắc và duy mỹ của anh trong các tác phẩm trước đây, lần này, dường như giữa Nguyễn Tranh và Lê Hoàng đã có một sự thống nhất về phong cách. Thế nên, tông màu hình ảnh của bộ phim lần này mang đậm sắc xanh, màu xanh đậm thường thể hiện cho sự bí ẩn, nguy hiểm và pha chút rùng rợn, đen tối mà chúng ta thường thấy ở Hollywood. Phong cách quay, góc quay và các khung hình cũng đậm tính đời sống hơn, thực hơn chứ không quá bay bổng để phù hợp với một đề tài nặng tính xã hội như [S.O.S] Sói trắng. Nói đơn giản, đây là một tác phẩm có phong cách quay giúp góp phần kể được câu chuyện một cách rất hiệu quả.

Kết

Như đã nói. [S.O.S] Sói trắng chưa thực sự hoàn hảo vì còn có nhiều khuyết điểm trong kịch bản và cách xây dựng tâm lý nhân vật, tuy nhiên, nếu chịu mở lòng ra, bạn sẽ thấy đây là một bộ phim thực sự cần thiết cho bối cảnh xã hội Việt Nam nói chung, và bối cảnh phim Việt nói riêng ở thời điểm hiện tại. Một nền điện ảnh thực sự sống, là một nền điện ảnh phải biết đứng về lẽ phải, và lên tiếng cho những thân phận đáng thương trong xã hội.